Những ngày hè sung sướng với em hàng xóm Moe Amatsuka vú to, nỗi nhớ… Rồi chờ đợi thành tro. Ôi một thuở vô lo… Ngây thơ khờ dại thế… Lối nhỏ đợi ai về… Chẳng còn dấu chân xưa… Dẫu cho trời có mưa… Dẫu bằng lăng có tím… Tôi chẳng cần kỷ niệm… Tôi chẳng thiết mùa xuân… “Vì nó làm tôi buồn!” Tôi chẳng cần kỷ niệm. Tôi chẳng thiết mùa xuân. Vì nó làm tôi buồn! Khánh Ly ơi. Cô bạn đang ở đâu? Liệu có xuất hiện vào lúc này để kéo tôi đi ăn bớt những buồn bã chán chường mà tôi đang trải qua không? Mùa xuân, Về quê chơi được chén vợ hàng xóm Moe Amatsuka ngọt nước đất trời thanh thoát và dịu nhẹ. Cảnh vật tươi vui và